Tác giả: John Topley
Tôi đã tập thể hình với một huấn luyện viên được vài năm chủ yếu vì tôi quá lười khi đi đến phòng tập thể dục một mình. Một lý do nữa là vì tôi muốn có sự cải thiện trong việc tập luyện. Tôi muốn hiệu quả hơn và không lãng phí thời gian khi làm việc không quan trọng, v.v.
Vấn đề lớn nhất của tôi luôn là hãm lại tốc độ. Tôi có khuynh hướng tập quá nhanh. Nâng quá nhanh, gập bụng quá nhanh, hít đất quá nhanh, v.v.. Chuyện này nghe có vẻ mâu thuẩn nhưng quả thực bạn sẽ lãng phí thời gian khi làm mọi việc quá nhanh.
Tôi thường không biết lúc nào mình làm quá nhanh. Tất nhiên là tôi có thể chậm lại và về cơ bản tôi hiểu những lợi ích của việc giảm bớt tốc độ, nhưng đầu tôi không thể kiềm lại tốc độ khi tôi làm quá nhanh.
Khi đó huấn luyện viên hỏi tôi sẽ làm gì nếu tôi có ba mũi tên, đã ném hết hai mũi và chỉ còn lại một mũi để ném vào hồng tâm.
Tôi nói với anh ấy rằng tôi sẽ chậm lại. Tôi sẽ hít một hơi thật sâu, tính toán khoảng cách, dượt tới lui động tác ném, vào chỗ, tập trung và ném. Tôi sẽ không vội vã và chỉ việc ném nó.
Việc này làm tôi hiểu ra một điều. Khi bạn thật sự muốn làm đúng điều mà bạn cố gắng đạt được thì bạn cần chậm lại.
Tất nhiên, việc này cần phải tương đối khi có những thứ cần làm đúng quan trọng hơn so với những thứ khác và có những tình huống ngoài tầm kiểm soát mà ta không thể chậm lại được, nhưng nói chung, nếu có cơ hội thì bạn cần làm chậm lại để làm đúng mọi việc.
Mặc dù có một số việc đòi hỏi phải đưa ra quyết định ngay nhưng việc làm tệ nhất chính là tạo ra sự khẩn trương giả và tự lừa mình.
Trường Doanh nhân Đắc Nhân Tâm – Dale Carnegie Vietnam